Review Sentinelle (2021): Câu chuyện về nữ quân nhân trên Netflix báo thù cho em gái có góp mặt vào danh sách phim báo thù hay nhất?
Trong khi các sự kiện của Sentinelle hoàn toàn là hư cấu thì những nhân vật lại có thể thấy đâu đó trong cuộc sống thực.
Nhân vật chính Klara (Kurylenko), là một phần của Opération Sentinelle, một chiến dịch quân sự của Pháp được triển khai sau vụ tấn công khủng bố xảy ra trên khắp vùng Île-de-France vào tháng 1 năm 2015 và được củng cố trong các cuộc tấn công ở Paris vào tháng 11 năm 2015.
Mục tiêu của hoạt động là bảo vệ các khu vực nhạy cảm trong khu vực khỏi khủng bố, nhưng Klara ở Sentinelle coi đó là một sự hạ cấp đối với cô. Cô ấy được chuyển đến đơn vị sau một nhiệm vụ chiến đấu đau thương mà chúng ta thấy diễn ra trong phần mở đầu của bộ phim, khiến cô ấy sống với PTSD và phát triển chứng nghiện opioid.
Khó khăn để thích nghi với cuộc sống mới ở quê nhà, Klara đi chơi tối với chị gái Tania (Marilyn Lima). Tania đi cùng một số người bí ẩn trong đêm và được tìm thấy vào ngày hôm sau trong tình trạng bất tỉnh trên một bãi biển gần đó, bị hành hung và bỏ mặc cho đến chết.
Cảnh sát biết ai đã làm điều đó, nhưng bất lực để làm bất cứ điều gì vì các nhà tài phiệt Nga thực hiện vụ tấn công có hộ chiếu ngoại giao. Klara kiên quyết không để luật pháp ngăn cản cô ấy để đảm bảo rằng họ sẽ nhận được những gì sắp đến với họ.
Sự sắp đặt đó dường như là tiền đề giúp Sentinelle trở thành một Taken hoặc John Wick với nữ chính Klara bằng cách sử dụng bộ kỹ năng cụ thể của mình để trả thù cho chị gái. Tuy nhiên, đạo diễn Julien Leclercq (người đồng sáng tác phim với Matthieu Serveau) lại chọn cách tiếp cận u ám hơn về tâm lý và những cảnh hành động ở mức tối thiểu.
Đối với một bộ phim chỉ kéo dài 80 phút, Leclercq không quá vội vàng, vì sự kiện kích động không xảy ra cho đến khoảng 30 phút trong phim. Việc diễn biến chậm này sẽ ổn nếu kịch bản thú vị, nhưng Sentinelle lại có nhiều lời thoại dài dòng, sáo rỗng, nhiều cảnh quay chậm và những khoảng lặng kéo dài để làm nổi bật trạng thái tinh thần của Klara sau chiến tranh.
Olga Kurylenko hoàn toản tỏa sáng trong Sentinelle. Cô tham gia vào các phần hành động, đóng vai một người lính đau khổ và nhiều điều u ám tâm lý. Không có nhiều lời thoại, nhưng Olga thể hiện cảm xúc của Klara một cách hiệu quả – khán giả hiểu rằng cô ấy đang rất đau đớn. Bạn thực sự cảm nhận được nỗi thống khổ mà cô ấy đang trải qua và đây cuối cùng là một trong những điểm thu hút lớn của bộ phim.
Nhưng có một cảm giác trớ trêu kỳ lạ rằng không biết rằng có phải vì biến cố trong “Chiến dịch Sentinelle” đã khiến cô ấy đau đớn quá mức mà hành động hay vụ em gái chết mang lại cho nhân vật chính mục đích đó, và chẳng ai biết góc độ thật sự mà Julien Leclercq đang tìm kiếm. Tuy nhiên, khán giả sẽ thích thú với cách tiếp cận tâm trí một chiều để trả thù hơn.
Mặc dù có một số ý tưởng và chủ đề tốt đẹp xung quanh PTSD và thích nghi với cuộc sống thường dân, nhưng cuối cùng Sentinelle vẫn chuyển sang dạng phim kinh dị trả thù thông thường trong phần lớn thời lượng.
Mặc dù có một giai điệu duy nhất xuyên suốt bộ phim, nhưng bộ phim đáng xem bởi vì Sentinelle được kết hợp chặt chẽ trong 80 phút.